Đến lúc này trong tâm tưởng, những câu thơ về người phụ nữ “gánh hoa qua cổng chợ” là độc quyền cho Hà Nội.
Hay cả câu thơ trong bài “Phố” của chị Hằng :
“Sau một ngày không bình lặng
Nụ cười vẫn nở trên môi những cô gái gánh hàng hoa”
Nụ cười vẫn nở trên môi những cô gái gánh hàng hoa”
Hoa Sài Gòn to hơn hoa Hà Nội, có lẽ vì thế mà lại thấy không đẹp bằng. Vẻ sung mãn lại khó gây được những xúc cảm xốn xang hay hư hao, giống như một tâm hồn bị bỏ đói lại dễ gây những nỗi xúc động sâu xa. Những bông hoa Hà nội mỏng manh mà rung động, đơn sơ mà thanh tao. Nghĩ đến những gánh hàng hoa tươi chạy dọc đoạn đường ven đô về nhà mình mà thấy cái may mắn của bản thân : ngắm cho thỏa những sắc màu, hít cho thỏa những hương thơm tươi nguyên. Hoa Sài Gòn, ít hương.
Nhưng không vì thế mà bớt yêu Sài Gòn, chỉ thấy trân trọng Hà Nội và cái góc đường ven đô luôn bị đánh giá thấp bởi khoảng cách xa trung tâm, nhờ gánh hoa tươi mà được đưa lên sánh ngang, có khi cao hơn bởi độ tươi nguyên của hoa.
Sài Gòn, lòng vòng trong một khu chợ nhỏ, bối rối khi quay chiếc xe máy to giữa một ngã rẽ. Láu táu đòi đổi hoa, mua hoa ở 1 hàng, vậy mà sang hàng khác đòi đổi. Đổi một đóa hoa cúc vàng mùa thu Hà Nội để lấy một đóa hoa cúc ở Sài Gòn, tây hơn, cánh hoa tròn to hơn. Biết có những người thích cái gì thuộc về thu Hà Nội, nhưng để làm gì, khi ở miền đất này nó đã k còn trọn vẹn ý nghĩa mùa thu ấy, hoa cúc vàng để cúng chúng sinh. Hoa cúc vàng ở đây cũng to cánh hơn, như cô bạn thanh mảnh ngày nào bỗng một hôm gặp lộc trời, sung sướng mà phát tướng. Cái vẻ phương phi che lấp đâu những thanh nhã, đẫy đà ra đấy mà hát “nhớ mùa thu Hà Nội”, mấy ai tin?
Sài Gòn không có mùa thu, có chăng thỉnh thoảng ở con phố nào đó, như thể một cơn gió thổi một góc thu Hà Nội rơi lạc vào, mùa thu cũng có thể lạc như lòng người đi trên phố.Sài Gòn, lòng vòng trong một khu chợ nhỏ, bối rối khi quay chiếc xe máy to giữa một ngã rẽ. Láu táu đòi đổi hoa, mua hoa ở 1 hàng, vậy mà sang hàng khác đòi đổi. Đổi một đóa hoa cúc vàng mùa thu Hà Nội để lấy một đóa hoa cúc ở Sài Gòn, tây hơn, cánh hoa tròn to hơn. Biết có những người thích cái gì thuộc về thu Hà Nội, nhưng để làm gì, khi ở miền đất này nó đã k còn trọn vẹn ý nghĩa mùa thu ấy, hoa cúc vàng để cúng chúng sinh. Hoa cúc vàng ở đây cũng to cánh hơn, như cô bạn thanh mảnh ngày nào bỗng một hôm gặp lộc trời, sung sướng mà phát tướng. Cái vẻ phương phi che lấp đâu những thanh nhã, đẫy đà ra đấy mà hát “nhớ mùa thu Hà Nội”, mấy ai tin?
Nhưng không vì thế mà bớt yêu Sài Gòn đâu.
Đơn giản là hãy học cách yêu một thành phố ngay khi đang ở trong lòng nó, đâu cần đợi lúc rời xa
Cảm ơn đã tặng hoa cúng SG
Trả lờiXóata với tay
ta kiễng chân
ta hái một chùm mơ ước
chi chít bấu vào cuống xanh
những quả tròn đỏ ngọt
không kịp cắt gọt
ta cắn cho đã đời
cuống cuồng như bị bỏ rơi
một trăm năm đă đói
và lúc này em tới
trên tay cầm nhành hoa...
huệ trắng này trắng trong
em nhìn ta em khóc
ta rơi từ nước mắt em ra...